Bà Trường trông thấy cô gái nhỏ mới buồn bã trước đó, nay đã tươi cười như thường ngày thì không khỏi bất ngờ. Đúng là lứa tuổi thanh niên, tâm trạng thay đổi cũng thật nhanh.
Chẳng mấy chốc trời đã nhá nhem tối, mặt trăng cũng đã xuất hiện sau những đám mây nhuốm màu đỏ rực của ánh chiều tà.
Đàm Tiểu Ân vừa bước tới cổng đã nhìn thấy vài chiếc xe trông rất lạ đỗ trong sân nhà. Cô vội bước vào trong nhà xem thử, vừa hay nhìn thấy Lưu quản gia từ trong thư phòng bước ra, cô vội cầm lấy tay của ông ấy dò hỏi.
“Lưu quản gia, hôm nay có khách sao?”
“Thiếu phu nhân, thiếu gia hiện đang bàn bạc công việc với người khác trong thư phòng đấy ạ.” - Lưu quản gia ôn tồn giải thích cho Đàm Tiểu Ân hiểu, sau đó liền xin cáo lui để tiếp tục công việc của mình.
Bàn công việc? Đàm Tiểu Ân có chút tò mò, trước nay Âu Minh Triết không bao giờ mang công việc về nhà, hôm nay lại phá lệ, không biết là công chuyện như thế nào, cô có thể giúp được gì không.
Nghĩ là nghĩ vậy, nhưng Tiểu Ân không có bước vào, cô đương nhiên vẫn hiểu rõ như thế nào gọi là không gian riêng tư. Bước lên lầu cất cặp sách, thay cho mình một bộ đồ dễ vận động hơn, theo thói quen mà đi xuống bếp chuẩn bị đồ ăn.
Nhưng vừa bước vào gian bếp cô đã bắt gặp một nam nhân đang ghé đầu vào trong tủ lạnh, suýt nữa đã dọa cô nhảy dựng. Người đó dường như cũng cảm nhận được có ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378643/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.