Ánh mắt của Đàm Tiểu Ân trông vô cùng đáng thương, tay chỉ về phía phòng ngủ, tố cáo.
"Minh Triết, phòng của chúng ta có muỗi xuất hiện! Anh nhìn đi, nó còn cắn môi em đến sưng đỏ lên rồi, còn có tơ máu nhỏ nữa..." - Vừa nói, cô vừa ghé sát mặt mình vào mặt Âu Minh Triết, để cho hắn có thể nhìn thấy "vết thương" rõ hơn.
Khuôn mặt cô đột nhiên phóng đại trong tầm mắt, còn có vết tích mà tối hôm qua gây ra đang bị cô gái này chỉ trỏ. Âu Minh Triết chỉ liếc mắt một cái rồi quay sang chỗ khác.
Trong thời khắc này có lẽ nhiều người khác đã giả vờ để lảng tránh sang chuyện khác. Nhưng Âu Minh Triết lại trực tiếp lồng bàn tay lớn của mình qua chiếc eo thon nhỏ của Đàm Tiểu Ân, kéo mạnh làm cô ngã ngồi trên chân của hắn. Bốn mắt nhìn nhau, ngay lập tức, Âu Minh Triết nheo đôi mắt đẹp lại hỏi cô.
"Em nghĩ xem, trong căn biệt thự như thế này liệu có muỗi được không?"
Hừ, vậy mà dám nói hắn là muỗi? Muỗi mà có thể tạo ra dấu vết lớn như vậy sao? Con muỗi nào tài như vậy, cô đem ra cho hắn xem thử!
Hừ, vậy mà dám nói hắn là muỗi? Muỗi mà có thể tạo ra dấu vết lớn như vậy sao? Con muỗi nào tài giỏi như vậy, cô đem ra cho hắn diện kiến thử.
Đàm Tiểu Ân nghe Âu Minh Triết nói vậy cũng cảm thấy chuyện này hơi bất cập, trong căn biệt thự xa hoa như thế này làm sao tồn tại muỗi được chứ? Nhưng "vết thương" của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378638/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.