Nhưng vào trong mắt của Vụ Hân, diễn biến câu chuyện lại đi theo chiều hướng hoàn toàn khác. Khuôn mặt cô ấy xám xịt lại, lo lắng hỏi dồn: "Không mắng, chẳng lẽ còn đánh cậu sao? Tiểu Ân cậu đừng sợ, cứ nói cho mình biết, mình sẽ đi đòi công đạo cho cậu."
Ai mà không biết cái tính cách quỷ quái của Âu Minh Triết cơ chứ. Lúc nhìn thấy toàn thân hắn bị bao phủ bởi hắc khí, dùng tốc độ kinh người bước đến chỗ Vu Hân, cô ấy suýt chút nữa là bị doạ sợ rồi. Huống chi, Đàm Tiểu Ân lại là vợ của tên đó, nói không chừng đi về còn bị hắn ta đánh...
Vu Hân nói cũng không có sai, đúng là đánh. Nhưng là đổi kiểu đánh khác kích thích hơn mà thôi.
Đàm Tiểu Ân nghe vậy, trong đầu lại nhớ đến lời nhắc nhở của hắn ban sáng: "Chuyện này là chuyện riêng của vợ chồng, em đừng có mà đi kể lung tung đấy nghe chưa bé ngốc?"
Nếu Âu Minh Triết đã nói như vậy thì Đàm Tiểu Ân đương nhiên sẽ không nói ra thôi, nhưng Vì kỹ thuật nói dối quá dở, thành ra lời nói dối của cô vào trong mắt của Vụ Hân lại trở thành biện hộ cho tên chồng lưu manh. Nhưng Đàm Tiểu Ân ngốc nghếch đã kiên quyết không muốn nói, Vu Hân đương nhiên sẽ không truy cứu nữa.
"Được rồi được rồi, không nói đến chuyện này nữa. Nhưng mà, Tiểu Ân, mình có điều thắc
mắc."
"Thắc mắc?"
"Cậu bảo chồng cậu rất nghèo phải không?"
"Um, đúng rồi. Minh Triết đến thức ăn phải ăn cầm kiệm lại. Còn rất đáng thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378632/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.