Chương trước
Chương sau
"Hức... Triết... Chậm... Nhanh quá.."
Bên trong của cô thật chặt, tư vị mất hồn thực cốt ấy làm hắn không dừng lại được, cũng không chậm lại được...
Không biết đã qua bao lâu, nhiệt độ căn phòng bỗng chốc tăng lên nhanh chóng trong tiếng rên rỉ yêu kiều của nữ nhân, cùng với tiếng thở dốc của nam nhân, đem cả hai tiến đến khoái cảm cao nhất.
Đàm Tiểu Ân không nhịn được mà mơ mơ màng màng gần như ngất đi. Còn Âu Minh Triết lại hoàn toàn ngược lại, toàn thân như có dòng điện chạy qua, vô cùng sảng khoái, thì ra đây là cảm giác được ăn trái cấm.
Nhìn tiểu nhân nhi đang nằm phía dưới mình được phủ lên một tầng hồng nhuận tuyệt đẹp, phía dưới lần nữa dựng đứng lên.
Đêm còn dài, sói xám còn đè thỏ con ra chế biến thành nhiều món khác nhau nữa.
Mãi cho đến khi trời gần hứng sáng mới lưu luyến tạm tha cho cô vợ nhỏ. Sau khi tắm rửa cho cô sạch sẽ, mới đem cô lên giường đã được chỉnh trang đàng hoàng, vui vẻ ôm cô ngủ...
Vì đêm qua được ăn no, bữa ăn no đầu tiên sau 29 năm, Âu Minh Triết thức dậy với tâm trạng vô cùng vui vẻ. Cả cơ thể hôm qua vật lộn đến hơn 2 giờ sáng vậy mà không ảnh hưởng gì, còn có cảm giác sinh lực dồi dào hơn.
Mở mắt ra là hơn 6 giờ sáng, Âu Minh Triết nhìn ngắm cô vợ nhỏ đang rúc vào lòng của hắn an tỉnh ngủ. Khoé miệng không nhịn được mà cong lên thập phần vui vẻ. Ngón tay thon dài ấm áp nhẹ nhàng chọc vào một bên má mềm mại của cô, lực đạo rất nhỏ, sợ rằng sẽ đánh thức tiểu ngốc nghếch của mình.
Đàm Tiểu Ân không biết nằm mơ thấy cái gì, giây sau liền vòng tay qua ôm lấy eo nam nhân, cơ thể trắng nõn không có mảnh vải che thân cứ thể dán chặt vào người của hắn. Khoé miệng của cô mở ra, ngay lúc Âu Minh Triết còn chưa định thần được một đường cắn xuống...

Đau!
Âu Minh Triết cùng thiếu nữ thơm thơm mềm mềm tiếp xúc da thịt, phía dưới ngay lập tức thẳng đứng với tư thế chào cờ. Ai mà biết được liền sau đó bị cắn đến giật thót. Dời ánh mắt xuống dưới khuôn mặt nhỏ nhắn kia, lúc thấy hai mắt cô nhóc vẫn còn nhắm nghiền, hắn lập tức hiểu ra...
Đừng nói là cô gái này đã đem cơ thể của hắn mơ thành bộ dạng món ăn gì rồi?!
Đàm Tiểu Ân thực chất chính là mơ thấy bị một con trâu già không nhìn rõ mặt có vóc dáng hơn trăm kí lô đề không thở nổi. Đã vậy con trâu này còn dùng hai cặp sừng to lớn thúc một phát làm cô bay đến vạn dặm. Cả cơ thể đều đau, còn hơn bị xe cán qua.
Chính vì thế, khi thấy con trâu đó tiến lại, cô đã khai triển thuật chú, gọi ông xã của mình xuất hiện cùng cô xử đẹp Con trâu hư hỏng này. Vậy mà Minh Triết lại không hề xuất hiện. Đàm Tiểu Ân tủi thân, trong vô thức mà cắn chặt răng.
Đến khi Đàm Tiểu Ân có thể mở mắt ra để nhìn trần nhà quen thuộc đã là hơn 8 giờ sáng. Cả người đau nhức không muốn động đậy. Phía dưới cũng đau, nhưng trái ngược với cảm giác bị xé rách như đêm qua cô mơ thấy, phía dưới của cô dường như đỡ hơn rất nhiều. Còn có cảm giác man mát dễ chịu...
Vậy là cơ thể có cảm giác đau đến chết đi rồi chuyển thành tê dại cùng khoái cảm kia của cô là mơ thấy sao? Nhưng cảm giác ẩn ẩn đau này là do đâu mà tới cơ chứ?!
Suy đi ngẫm lại, đột nhiên cô nhớ tới từng đọc qua cảm giác này ở đâu đó... Gọi là mộng xuân?
Cô là mơ thấy mộng xuân à?!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.