"Hết giờ gọi điện."
Lâu Vĩnh nghiêng đầu sang, tự ý thêm vào lời nói của Nhu Nhi vài câu từ còn thiếu lúc nãy.
"Bảo trọng, giữ gìn sức khỏe."
Bất ngờ khi nghe thấy tiếng của chị gái chuyển thành giọng người đàn ông xa lạ. Tuy nhiên, Tiểu Ân nhanh chóng tiếp nhận, suy nghĩ nhanh chóng, có lẽ đây là anh rể của mình, vẫn là gật đầu cảm thán.
"Vậy anh rể nói với chị của em cũng giữ gìn sức khỏe. Đừng có li gián em nữa nhé, em sống rất tốt."
"Được thôi."
Được gọi là anh rể, trong lòng Lâu Vĩnh cảm thấy sung sướng vô cùng, vô cùng hào phóng gật đầu. Lại nhìn về phía tiểu tiên nữ đang trừng mắt về phía mình tức giận, khoé môi cong lên, nhấn vào nút tắt máy. Sau đó thì sao, sau đó thì cong người chạy khỏi sự "truy sát" của Nhu Nhi chứ còn sao nữa!
Thật xin lỗi, Đàm Nhu Nhi, chừng nào tình yêu em dành cho anh nhiều hơn dành cho bé em gái kia, anh chắc chắn sẽ cho em toàn quyền tự quyết!
Đàm Tiểu Ân nghe tiếng tút liên hồi, biết người bên kia đã cúp. Cô cũng không rảnh rỗi, bỏ bánh vào trong hộp, mang theo cả đồ ăn trưa, sau đó nhanh chóng chạy đến bến xe buýt đứng đợi chuyến đi tiếp theo.
Bầu trời xuất hiện trong tầm mắt, là một khoảng không bao la với màu xanh thẳm, điểm xuyến là những đám mây màu trắng hình thù đáng yêu. Đàm Tiểu Ân ngồi trên ghế đợi,
miệng khẽ hát lời nhạc tình yêu của giới trẻ, chân bất giác đung đưa theo nhịp điệu của bài
hát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378612/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.