Nhưng cho dù hắn không nghe, nhưng tiếng chuông vẫn vang lên, Đàm Tiểu Ân hai mắt chớp động, khó hiểu nhìn khuôn mặt đã đen kịt của hắn.
"Người ta gọi nhiều như vậy, lỡ đâu có chuyện gấp thì sao?"
Thật sự là chuyện hắn quan tâm, tuy nhiên lúc này lại khiến hắn phiền não. Trong lòng không khỏi sinh ra một cổ tức giận... Nơi căng trưởng của hắn đang vô cùng muốn cắm vào nơi kia...
Nhưng với khuôn mặt kiên quyết này của Đàm Tiểu Ân, Âu Minh Triết chỉ đành cắn răng nhịn xuống ham muốn, kéo quần lên gọn gàng. Nửa người trên để trần hậm hực đi tới cầm điện thoại lên...
Với khuôn mặt kiên quyết này của Đàm Tiểu Ân, Âu Minh Triết chỉ đành cắn răng nhịn xuống ham muốn, kéo quần lên gọn gàng. Nửa người trên để trần hậm hực đi tới cầm điện thoại
lên...
Đúng như hắn dự đoán, số điện thoại chẳng còn gì là xa lạ. Âu Minh Triết nhấn nút nghe, sau đó không chờ người kia chào hỏi câu nào đã gằn giọng.
"Nếu không phải là chuyện quan trọng thì cậu chết với tôi, Lục Cảnh Nghi."
Câu nói kia rõ ràng không hề giống nói dỡn một chút nào.
Lục Cảnh Nghi ở đầu giây bên kia vẫn là người đáng thương nhất. Chẳng qua vì nhiệm vụ giao phó nên mới gọi, ấy vậy mà còn chưa kịp kể công đã bị boss lớn kết án tử hình rồi?!
Lục Cảnh Nghi còn nghe ra tiếng hít thở không bình thường của Âu Minh Triết...
Nhưng anh không dám suy diễn nhiều, sợ rằng bỏ lỡ thời gian báo cáo. Tên Âu Minh Triết này đã gằn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378607/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.