"Không ngờ cô vừa trẻ vừa xinh đẹp như vậy mà đã có chồng rồi." 
Không biết vì sao mà Đàm Tiểu Ân cảm nhận được sự khác thường trong câu nói của người này. Vào lúc cô không biết phải đối đáp như thế nào, may mắn có vài học sinh cấp hai cấp ba gì đó bước vào. Cô thuận thể lấy lí do: 
"Có khách rồi, hai người cứ thong thả mà nói chuyện né, tôi đi tiếp khách đây." 
Bà Trương bác ghế ngồi ở một góc, tay cầm hạt hướng dương cần ăn. Ánh mắt nhìn đôi thanh mai trúc mã này có vài phần khác thường. Bà lấy che miệng để lấy vỏ ra, thực chất là che dấu nụ cười ẩn ý của mình. Xong rồi, đúng là nam nhân, đã không thể chờ đợi rồi... 
Đàm Tiểu Ân về đến nhà đã gần 7 giờ tối. Định bụng rằng ăn cơm xong sẽ nhắn tin chúc ông xã ngủ ngon. Ai ngờ vừa bước chân vào phòng khách, cô đã nhìn thấy ông nội của Âu Minh Triết... Nhầm nhầm, phải là ông nội của cả hai mới đúng. Đang ngồi ngay ngắn trên ghế. 
Tuy ông đã già nhưng style thì không hề già. Ông đeo trên mắt một chiếc kính đen khiến cô liên tưởng đến mấy ông thầy bói ngày xưa... Hình tượng khiến cô suýt nữa nhảy dựng. Tình hình này coi bộ cô có nguy cơ cao bị tử vong vì đau tim mất. 
Vừa thấy mặt mũi của cô về, thông qua kính đen nhìn dung nhan cháu dâu tuyệt mỹ, miệng ông cười vui thích. Tay ông chỉ về chỗ ngồi bên cạnh ý muốn cô ngồi xuống. 
Lưu quản gia biết cô đang lo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378585/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.