"Tèn tén ten." - Vu Hân nhoẻn miệng cười, đưa hay tay ra chỉ vào tiệm sách trước mặt hai người. 
"..." - Đàm Tiểu Ân dường như vẫn chưa hiểu chuyện gì, khuôn mặt nghệch ra. 
"Đây là công việc mình tìm cho cậu đó, chẳng phải cậu thích vẽ sao, mình liền theo ý thích của cậu tìm công việc. Vừa hay tiệm sách này cần tuyển nhân viên nên mình xin liền." - Vu Hân thở dài, đành phải tự mình giải thích. Không vòng vo lâu dài, sau đó lập tức kéo Đàm Tiểu Ân đi vào. 
"Bà Trương ơi, cháu tìm cho bác được nhân viên xuất chúng rồi đây." - Vu Hân vừa vào tới cửa đã vội vàng reo la, mà người cô ấy gọi chính là chủ hiệu sách này. 
Bước ra là một bà lão tóc bạc hơn phân nửa, khuôn mặt cười hiền từ cầm theo chổi lông gà nhìn hai cô gái. 
"Vu Hân, cháu còn dám xách mông đến đây hả? Toàn bộ tập cuối của truyện 'Lưỡi kiếm Vương triều' cháu đã giấu đi đâu rồi hả?! Khách hàng đến đây mua đều kiến nghị cháu lấy mất hết rồi." 
Đàm Tiểu Ân ngơ ngác nhìn Vu Hân, cô ấy chỉ cười trừ giải thích. 
"Tiểu Ân, đừng hoảng, cậu tin mình đi, mình không hề ăn trộm như cậu nghĩ đâu." 
Cô không phải đang nghĩ chuyện ăn trộm gì gì đó, chẳng qua: "Cái này, truyện..." 
"Không phải... Cái đó, mình chỉ mượn một chút." - Nói cong lấy trong túi ra một xấp tiền. - "Cháu cũng đang định hôm nay trả cho bà." 
"Hừ, hừ..." - Bà Trương tức đến xì khói, lúc nhìn qua thấy Đàm Tiểu Ân đang trố mắt nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378578/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.