Buổi chiều phòng làm việc của Âu Minh Triết xuất hiện thêm một bóng người, không thông qua ai, cũng không gõ cửa, đẩy mạnh cửa bước vào trong. Anh ta vừa tới đã làm rùm beng cả căn phòng lên. 
"Âu Minh Triết cái tên đáng chết này, cậu lấy vợ, lấy vợ sao lại không thông báo cho tôi?" 
Anh ta trên người toàn đồ hiệu, mái tóc tạo hình theo kiểu tóc nam kết hợp với tóc mái được tỉa gọn trên phần chân mày, vừa hay nâng tầm khuôn mặt trở nên hài hòa pha chút lãng tử. Tiến lại thật nhanh đến bàn làm việc của Âu Minh Triết, tay dùng lực đánh rầm một cái thật lớn xuống bàn để tỏ thái độ. 
Âu Minh Triết không so đo gì, ung dung tiếp tục kiểm tra tài liệu. Nể tình là bạn bè nhiều năm, hắn mới miễn cưỡng mở miệng an ủi: 
"Doãn Lập Thành, không cần dùng sức như vậy, gỗ này 100%, đánh chỉ được cái dễ gãy tay mà thôi." 
Khoé miệng của Lập Thành khẽ dật, thật là... Anh muốn mở miệng chửi thề vài tiếng, nhưng trước sự thờ ơ của thằng bạn chí cốt, Doãn Lập Thành trước tiên phải nhịn xuống. 
"Nếu sáng nay không đến thăm Âu lão gia, có lẽ cả đời này cậu sẽ không cho tôi biết cậu lấy vợ hả?" 
"Cũng không đến cả đời, chẳng phải cậu đã biết rồi sao?" 
"Cô ấy đâu?" 
"Đi học rồi." 
Trong phòng bỗng chốc lặng thinh không tiếng động. Doãn Lập Thành trừng mắt, không, phải gọi là trợn tròn mắt nhìn Âu Minh Triết. Sau một thời gian mới có thể nói năng bình thường. 
"Thật là, con mẹ nó, cậu không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/276113/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.