Đám chó săn mà Cố Minh Hiên hãy thả trong sân để hù doạ cô cũng chẳng thấy đâu nữa, cỏ mọc um tùm, chẳng ai cắt tỉa. Vì tin tức mà có vài người bất mãn đến gây chuyện
Đứng bên ngoài cổng đập phá, Anh Túc phải nhờ đến sự can thiệp của cảnh sát
Thật may mắn cho bà ta, vì đang sống trong thời đại thực thi pháp luật. Nếu không, với những tội ác đã gây ra thì đã sớm bị đem đi thiêu sống
Cố Giai Lệ mở cửa bước vào, hắn sốt sắn vượt lên trước
Cô níu lấy ống tay áo, nhẹ nhàng nói
'' Em muốn vào một mình''
'' Bọn chúng bây giờ hệt như chó điên, chẳng còn gì nên không sợ mất. Em vào trong nếu như ...''
'' Em muốn tự mình chấm dứt tất cả. Để bọn họ biết dù không có ai để ỷ lại, thì Cố Giai Lệ này cũng sẽ không giống khi xưa, hèn nhát mặc người người khinh khi, chà đạp''
Tống Tư Duệ đưa tay xoa đầu cô, ánh mắt vẫn còn có chút bất an. Nhưng hắn tôn trọng quyết định của người con gái này
Chương 146: ký ức hiện hữu
Tống Tư Duệ đưa tay xoa đầu cô, ánh mắt vẫn còn có chút bất an. Nhưng hắn tôn trọng quyết định của người con gái này
'' Em cẩn thận, anh ở bên ngoài. Có chuyện gì sẽ xông vào làm chỗ dựa cho em''
Cố Giai Lệ áp bàn tay to của hắn lên mặt mình, dịu dàng cười. Đôi mắt nhu thuận nhìn mãi không rời, sau đó chậm rãi xoay người bước vào trong
...
Cảnh vật bên trong lần lượt đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794250/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.