Một năm nay luôn như thế, đám cùng phòng giam mỗi lần buồn chán đều thượng cẳng chân hạ cẳng thay với lão ta
Bọn cai ngục khốn kiếp, từ khi trên báo lan truyền những tin tức không hay thì liền nhắm mắt làm ngơ, không bận tâm lão ta có sống yên ổn hay không
Những bức thư gửi đến nhà họ Tống đều không thấy hồi âm, lão cũng gửi vài bức về nhà để nhờ Anh Túc lo liệu. Để ở trong này, lão có thể được thảnh thơi đôi chút
Cả năm nay chẳng ai đến thăm nom, thật sự sắp không chịu đựng được rồi
Kỳ hạn phán xét của toà là chung thân, lão thật sự phải nghĩ cách thoát khỏi đây1
Âm thanh cót két của cánh cửa sắt rỉ sét vang lên, viên cai ngục bước vào lạnh tanh gọi
'' 402, có người đến thăm''
Cố Nham nghe thấy vui còn hơn bắt được vàng. Lão nhanh chóng đứng lên phóng ra ngoài
Là vợ hay là con gái? Thật sự phải nhanh chóng rời khỏi đây thôi
Chương 144: cứu
Phòng thăm tù nhân có che chắn tấm kính ở giữa, vóc dáng một người phụ nữ đội mũ rộng vành chẳng để lộ gương mặt đang ngồi trên ghế chỉnh trang lại áo sơ mi tay dài
Chẳng biết đợi có lâu hay không
Cố Nham luống cuống ngồi vào chỗ. Cũng không biết là ai, nhưng đã một năm mới có người đến gặp. Lão ta thật sự muốn bám trụ vào cái phao cứu sinh này, mong được ra ngoài
'' Mau cứu ta thoát khỏi nơi này, cái đám khốn kiếp trong này dám xem thường ta. Cứ đợi rồi xem, rồi sẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794248/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.