Cố Giai Lệ ngồi ngoài sân, nhìn con chó đang chạy tung tăng trên đồng cỏ rộng lớn. Ánh mắt mang chút u sầu
Bất chợt, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai. Cô xoay đầu, nhìn thấy người nào đó đang nở nụ cười
'' Em đang có tâm sự gì, nhìn có vẻ buồn lắm'' - Tống Tư Duệ xoa xoa đầu cô rồi tự nhiên ngồi bên cạnh
Cố Giai Lệ lắc đầu
'' Cũng không có gì, chỉ là ... vừa mới đọc tin tức ... Cố Minh Châu ...''
Hắn đối với chuyện này, trong mắt chẳng có chút dao động. Ưu nhã nâng tách trà nóng uống một ngụm rồi nói
'' Tự làm tự chịu, không trách được ai. Em cũng đừng tội nghiệp cô ta làm gì''
''Anh ... biết được gì có đúng không?''
Hắn đặt tách trà xuống, biểu cảm trong mắt đột nhiên thay đổi. Xoay sang ôm chầm lấy vợ mình
Nếu như không phải hắn bất an trong lòng, lo lắng bọn chúng giở trò xấu phái người theo dõi
Chương 137: không nhịn được
Nếu như không phải hắn bất an trong lòng, lo lắng bọn chúng giở trò xấu phái người theo dõi
Thì kế hoạch đó một khi thành công trót lọt, sẽ khiến vợ hắn thống khổ thế nào?
Cùng chung một dòng máu, dù không cùng mẹ sinh ra. Nhưng sao có thể độc ác đến thế?
Nghĩ đến việc cô phải chịu tổn thương, hắn thật sự chỉ muốn băm vằm đám khốn nạn đó ra thành ngàn mảnh rồi ném xuống hồ cho cá ăn
Cố Giai Lệ bị hắn kích động ôm lấy, có chút ngạt thở. Vỗ vỗ lên bả vai hắn khán nghị
'' Khụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794241/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.