Đến khi tới nơi, cô mở cửa bước xuống xe đi được vài bước. Anh mới hớt hãi cầm khăn tay chạy theo
Cố Giai Lệ đi được vài bước, liền nghe gọi
'' Đứng lại!!!''
Âm thanh vang lên có chút chua ngoa, lại cực kỳ quen thuộc
Cố Giai Lệ dần xoay người về nơi phát ra giọng nói. Dù có chết cô cũng không quên chủ nhân của tiếng nói vừa phát ra
Cố Minh Châu
Nhìn cô ả kiêu ngạo bước đến, cô đứng yên quan sát
Ả ta trước khi cô đến, đã ở nơi này vài ngày muốn gặp Tống Tư Duệ kể rõ nỗi lòng. Nhưng hắn chẳng thèm để cô ả vào mắt
Bao nhiêu uất hận vì bị cười chê, ả liền đổ dồn lên cô
Chương 120: bị ghét bỏ
Bao nhiêu uất hận vì bị cười chê, ả liền đổ dồn lên cô
Nếu không phải mày cướp đi vị trí vốn có thì Tống Tư Duệ đâu có nhẫn tâm ghẻ lạnh với tao như thế này?
Cố Giai Lệ ... tao sẽ không tha cho mày
Vừa mới phẫn nộ trong lòng, liền thấy cô em gái gả thay từ trên xe bước xuống
Gương mặt và chân váy lắm lem bùn đất
Cô ả cười mỉa, tiến đến buông lời châm chọc
'' Ha, quả nhiên đúng là mày''
Cố Giai Lệ vẫn yên lặng không nói. Cô ả hả hê tiếp tục công kích
'' Bộ dạng như chó hoang của mày ... không phải là bị nhà họ Tống ghét bỏ rồi chứ? Haha, tao biết mà, gia tộc cao quý như thế sao có thể đối xử tốt với đứa con hoang? Bị chèn ép cho nên muốn đến tìm Tống thiếu cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794224/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.