Cô ả muốn nói với cô
Tao không sống tốt, dựa vào cái gì mà mày lại sung sướng có được tất cả
Cố Giai Lệ im lặng, chỉ cúi đầu
Cô tuy có chút lo lắng, nhưng không còn run rẩy như trước kia, chỉ không muốn gây rắc rối, im lặng cho qua
Cố Minh Châu căm phẫn trong lòng, nhưng vẫn phải cố tỏ ra thân thiết
'' Chị em chúng ta đã lâu không được trò chuyện cùng nhau. Em cũng thật là, chẳng chịu về nhà gì cả''
Là họ muốn cô không về, bây giờ lại đẩy mọi trách nhiệm lên người cô
Cô lại im lặng
Cố Minh Châu cảm giác bản thân bị xem thường, nhìn sang Cố Minh Hiên bên cạnhChỉ thấy tên đó vùi đầu vào ăn, chẳng màn xung quanh
Ả dùng gót giày đá mạnh vào chân em trai
Cố Minh Hiên đau đớn nhưng buộc phải dừng động tác
Còn bao nhiêu thức ăn ngon chưa được nếm, thật là hết nói
Em trai vô tích sự không thể trông cậy, ả liếc nhìn mẹ mình
Anh Túc nhìn sang Cố Giai Lệ, sau đó lại nhìn sang Châu Vỹ đang cùng chồng mình nói chuyện, chậm rãi lên tiếng
'' Con bé Giai Lệ này, cũng may nó ở nơi này sống tốt. Lúc trước cứ đòi sống đòi chết muốn thay Minh Châu gả đến đây. Con bé Minh Châu này thương em gái, chỉ đành gật đầu đồng ý a''1 Cố Giai Lệ cắn cắn môi. Lúc đó ép cô phải chấp nhận gả cho người cô không quen biết gì. Lại được người người đồn đại là ác ma
Bây giờ lại đổi trắng thay đen, họ rốt cuộc muốn cái gì đây?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794205/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.