Nhìn thấy cô, hắn liền đứng hình, không nói gì.
Kẻ có gì được nấy như hắn, lần đầu tiên phải chịu cảm giác không thể chạm vào. Chỉ được nhìn mà không có được Tâm dâng lên chua chát Ha, đây là tự làm tự chịu?.
Tuy do cô dám bài xích hắn, nhưng việc hắn làm với cô thật sự không thể chấp nhận Người bình tĩnh phán đoán mọi sự việc như hắn lại để cơn nóng giận lấn át mà tổn thương cô.
Cố Giai Lệ đang đứng trước gương, cô lúc này mặc trên người bộ váy 2 dây màu trắng dài đến đầu gối. Nhìn thấy hắn cả người liền đông cứng.
” Như thế … sẽ tốt hơn”.
Sự việc hôm qua và những đêm trước đó, cùng vô số lần hắn lớn tiếng hiện hữu trong đầu khiến cho cô khó có thể đối mặt Lại thêm thân hình hắn to lớn, dù họ cách khá xa nhưng vẫn khiến cô sợ hãi.
Tống Tư Duệ không ngờ sẽ gặp cô trong tình cảnh này, nhớ đến lời mẹ mình sợ cô sẽ nghĩ quẫn nên cứng nhắc bỏ đi.
Cố Giai Lệ đang không biết làm thế nào, hắn đã rời đi. Trong đầu chẳng còn nghĩ được điều gì, cô luống cuống lao đến rồi níu lấy góc tay áo của hắn.
Tống Tư Duệ bị giữ lại, cảm xúc trong lòng hắn từ bất an chuyển sang ngạc nhiên. Từ sau nơi đáy mắt có sự chuyển biến rõ rệt Hắn quay sang, nhìn góc áo bị nắm rồi lại chậm rãi xem xét gương mặt sợ hãi của cô.
Chưa bao giờ nghĩ sẽ khiến cô sợ thế này. Hắn chỉ muốn giống như vợ chồng thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794197/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.