Cố Giai Lệ sợ chính miệng nói sẽ bị lộ, chỉ lắc đầu.
Dung Dung thở dài kể ra các triệu chứng ” Những điều tôi kể người đều có. Nếu còn không nói thật, tôi đành phải báo cáo cho thiếu gia biết”.
” Đừng!” – cô hoảng hốt, nếu hắn biết được chắc chắn cô không sống nỗi đầu-” Tôi xin lỗi”.
Bộ dạng như đứa trẻ bị trách mắng của cô khiến cho Dung Dung có tức giận cũng phải dịu đi “Tôi không có ý trách mắng gì người, chỉ là giận vì người không biết quý trọng chính mình”.
Cố Giai Lệ nghe thấy, càng thêm áy náy. Cô lại đi lừa gạt người hết lòng quan tâm mình.
” Từ này về sau, trừ những lúc thật sự không thể ngủ được thì không được sử dụng thuốc ngủ. Mỗi sáng tôi sẽ chuẩn bị trà hoa cùng liệu pháp giúp thư giãn” – Dung Dũng bật chế độ làm việc, huyên thuyên không ngừng.
Cô nghe theo, không dám trái lời. Như đứa trẻ nhỏ làm sai bị mẹ trách mắng.
Cố Giai Lệ không được sử dụng thuốc hằng ngày, liền đem nó vào trong phòng tắm, giấu sâu trong tủ đồ của mình Đợi khi nào hắn muốn sẽ lấy lý do đi tắm chạy vào uống thuốc.
Hắn không mảy may nghi ngờ việc gì, có lẽ vì bề ngoài vô hại của CÔ Tống Tư Duệ nhẹ nhàng chạm vào, âu yếm hôn khắp nơi. Nhưng chỉ làm chưa được nửa đường thì thuốc phát huy tác dụng Cô ngủ mất.
Cố Giai Lệ tuy ngu ngơ, nhưng cũng không ngốc. Vài đêm hắn muốn, cô không uống thuốc để ác ma không sinh nghi Nhưng cô lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794187/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.