Dung Dung nhìn Cố Giai Lệ, khẽ thở dài rồi nói với hắn ” Lúc nãy bác sĩ đã xem xét tình hình của thiếu phu nhân. Bà ấy nói … việc thân mật nên hạn chế”.
“Tôi làm gì, cũng cần xem sắc mặt bà ta?”.
” Bà ấy … đoán biết ngài sẽ nói thế này. Nên nhờ tôi chuyển lời …”.
” Nói ” – hắn trừng mắt.
” Nếu … muốn chết người thì cứ làm theo … ý mình. Dù sao bà ấy ngoài chuyên môn trong ngành y hơn 30 năm thì chẳng còn gì khác.
Hắn ném cơn tức giận Ý bà ta đang muốn hỏi: hắn là bác sĩ hay bà ta là bác sĩ đây mà Khốn, nếu không phải là bạn cũ lâu năm của mẹ thì hắn đã sớm tống cổ bà ta sang thành phố khác rồi.
Tống Tư Duệ nhìn lại vợ mình. Mấy ngày nay cố gắng bồi bổ nên trông cô mới có da có thịt hơn được đôi chút. Vì cơn bạo bệnh mà tiều tụy đi Lần đầu trong đời, Tống tổng nhượng bộ. Xoay sang Dung Dung xua tay.
” Nói với bà ta, tôi biết rồi”.
“Vâng”.
“Lui đi”.
Những ngày tiếp theo sau đó hắn đều ở nhà, quanh quẩn bên cạnh cô Đến tối chỉ nằm bên cạnh, thỉnh thoảng sẽ ôm cô vào lòng chứ không làm gì hơn.
Bên cạnh đó, Cố gia từ khi nhìn thấy gương mặt thật của hắn trên khắp các phương tiện truyền thông loạn cả lên Cả nhà gà bay chó sủa.
Cố Nham muốn gặp mặt nhưng mãi chẳng được Cố Minh Châu đêm ngày gào khóc đòi sống chết nếu không gặp được hắn. Cô ả làm sao cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794185/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.