” Tôi …” – Dung Dung lên tiếng.
Hắn ngay lập tức cắt ngang ” Không phải hỏi cổ” Ánh mắt hắn sâu thẳm như vũ trụ, bắn thẳng về phía ai kia. Nhưng vì cô đang nép sau lưng Dung Dung cho nên cô ấy lầm tưởng hắn đang nói chuyện gây khó dễ cho Giai Lệ.
Dung Dung lập tức câm như hến Tống Tư Duệ gấp tờ báo lại, bỏ đôi chân đang bắt chéo xuống rồi chống tay lên đó. Bộ dạng nam tính toả sáng như ánh mặt trời khiến người khác không khỏi xuyt xoa.
” Qua đây ngồi”.
Cố Giai Lệ càng thu mình hơn, cô nắm lấy tay Dung Dung lay lay vài cái. Ánh mắt cún con lộ rõ suy nghĩ – Cứu tôi với, hắn sẽ giết tôi mất.
Dung Dung nhìn hắn đang dùng ánh mắt như dao găm bắn thẳng về phía mình, lại nhìn vị thiếu phu nhân nhỏ bé đang run rẩy đáng thương bên cạnh, bất lực thở dài, tay cô ấy đặt nhẹ lên bàn tay bất an vỗ nhẹ rồi đi vào bếp.
Cố Giai Lệ mất đi chỗ dựa, đứng cô đơn lẻ loi ở đó, mà hắn vẫn nhìn cô.
Thâm thúy nhìn vào gương mặt nhát gan đang cúi đầu “Qua đây”.
Cố Giai Lệ hít một hơi lạnh run cả người, ngón tay xoắn vào nhau, không có ý sẽ đến Nhưng lại sợ hắn sẽ ném tờ báo trên bàn vào mặt cô rồi thét toáng lên – Dám không nghe lời? Muốn chết?.
Tống Tư Duệ thở dài, gương mặt có phần ôn hoà ” Không mắng em đâu mà sợ, tôi đã cho bếp trưởng làm vài món, đến đây ngồi đi”.
Cố Giai Lệ hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794172/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.