” Nếu còn muốn sống thì nằm yên cho tôi”..
Cổ cô tê dại như bị ai đó tiêm thuốc mê. Môi hắn di chuyển từ gáy xuống cổ rồi lướt sang bờ vai đã được bọc trong lớp cổ áo hình chữ U Bàn tay to sượt nhẹ từ cánh tay lên tay áo, kéo nó xuống đôi chút rồi gặm lấy bờ vai ấm nóng mang chút hương thơm của xà phòng.
Cố Giai Lệ rùng mình, cảm thấy như có hàng trăm ngàn con kiến đang bò trên người mình, không ngừng dùng cái càng sắc bén gặm cắn Hắn lại định làm cái điều đáng sợ đó nữa ư? Đừng mà, tôi không thích Không muốn đâu mà. Dừng lại đi, huhu.
Hôm qua hắn vô độ đòi hỏi, cơ thể cô đặc biệt là nơi đó vẫn còn cảm thấy khó chịu Nếu còn tiếp tục thì cô sẽ chết mất.
“Đừng … mà…” – Cố Giai Lệ xoay đầu ra sau, giọng nói đáng thương ngắt quãng muốn van xin hắn hãy tha cho mình.
Hơi thở cùng với giọng nói khủng bố như quái thú vang vọng bên tai cô. Cố Giai Lệ thút thít.
Mà hắn, nhân cơ hội có mặt đối mặt với mình bắt lấy đôi môi chúm chím đang run bần bật kia.
Thật ngọt.
Cố Giai Lệ từ sợ hãi chuyển sang ngỡ ngàng rồi lại sợ hãi. Lưỡi hắn cuống quýt xoay đảo trong khoang miệng, nuốt hết bao nhiêu ngọt ngào.
Cô cảm giác tay chân mình bủn rủn cả lên, sức lực vốn yếu ớt này chẳng còn nhiều. Linh hồn cứ như bị rút cạn.
Hắn hôn đôi môi căng mọng rồi rải rác khắp gương mặt nhỏ của cô những cái âu yếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794169/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.