Nước mắt rơi xuống từng giọt, cô nhanh chóng lau chúng đi
Ngay cả nhìn cô còn chẳng dám nhìn, thì lấy lòng thế nào đây?
Cô gái nhỏ lê thân thể đáng thương lủi thủi đi mất. Trong lòng càng thêm quyết tâm, phải cố gắng làm cho hắn vui để không bị trả về nhà
Từ trong góc tối cách đó không xa, 1 thân ảnh to lớn chậm rãi đi ra. Nhìn theo lối mà cô gái đã đi, Tống Tư Duệ trầm tư suy nghĩ
Lão già đó quả nhiên ranh ma, muốn dùng đứa con gái đã gả đi ở bên cạnh điều tra hắn?
Tống thiếu cười nhạt, môi mỏng khẽ nhếch lên
'' Lấy lòng?''
Hắn thật sự muốn xem thử đám người Cố gia, bao gồm cả người vợ trên danh nghĩa của mình sẽ giở trò gì đây Cố Giai Lệ đứng trên sân thượng, gió thổi lên cơ thể nhỏ nhắn của cô. Mái tóc thắt bím gọn gàng, nhưng vẫn có vài sợi bị gió thổi tung bay phất phới
Nhìn xuống cha mẹ mình đang vui cười chào tạm biệt mẹ chồng ở dưới sân trước, cô lại thấy trong lòng chua chát
Bả vai vẫn còn đau, thậm chí còn nóng rang lên. Không phải đã vứt bỏ cô rồi sao?
Bây giờ đột nhiên lại đến nơi này, còn yêu cầu cô phải lấy lòng tên ác ma
Nhưng nghĩ lại thì, chỉ cần hắn vui vẻ, sẽ không gây khó dễ cho cô. May là họ không bảo cô trộm cắp gì đó
Cố Giai Lệ dù có cả trăm lá gan cũng không dám làm. Nghĩ đến cảnh tượng bị hắn phát hiện đã rùng mình rồi
Trong cái đầu nhỏ của cô bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794137/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.