Tống thiếu gia lướt ipad đọc tư liệu mà Gray chuẩn bị. Còn chưa thảo luận được bao nhiêu thì Tống phu nhân bước vào, trên gương mặt mang đầy nét giận dữ 
Bà tiến đến mà chất vấn 
'' Tư Duệ, mẹ đã nói con đừng có ở sau lưng mà bắt nạt Giai Lệ rồi mà!'' 
Hắn nhìn mẹ mình, tâm tư không che kín có vẻ đang rất mệt mỏi vì vấn đề này 
Thật chẳng hiểu sao mẹ mình lại có thể vì 1 người ngoài mà hết lần này đến lần này đến lần khác gây sức ép với hắn 
'' Không có'' - hắn cộc lốc trả lời, nhận lại là cái nhìn đầy khinh thường của mẹ mình 
'' Vậy thì tại sao con bé lại khóc?'' 
'' Làm sao con biết?'' - hắn nói ngay lập tức mà không cần nhìn mẹ mình 
Châu Vỹ giận sôi máu, chuyển mục tiêu sang người dễ bắt nạt hơn'' Gray, cậu nói thử xem?'' 
Đột nhiên bị chĩa mũi dùi, gương mặt anh có chút mất tự nhiên 
Nhìn sang phu nhân rồi lại nhìn thiếu gia. Cả 2 người đều không thể chọc giận thì làm sao có thể đưa ra 1 đáp án thoả mãn họ đây? 
Haizzz, thân phận làm công như anh thật khổ mà 
Ánh mắt cả 2 đều hướng về phía Gray, như đang đợi câu trả lời hợp lý. Anh suy nghĩ, khoé miệng gượng nở nụ cười 
'' Phu nhân ... thiếu gia chỉ là, có chút lớn tiếng ... có lẽ vì vậy nên doạ sợ thiếu phu nhân'' 
Tống phu nhân xua tay. Chẳng lẽ bà còn không hiểu con trai mình hay sao? 'Có chút lớn tiếng' gì chứ? 
Chắc chắn là quát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794128/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.