Cố Giai Lệ đem từng quyển sách đặt lại vị trí ban đầu, sau đó lưu loát tìm kiếm những quyển sách mà hắn cần đem đến bàn 
Điệu bộ nhút nhát như phải đem thức ăn cho con sư tử bị bỏ đói cả tuần, cô nhích từng bước chân khó nhọc, đặt sách lên lập tức lui ra xa. Như sợ hắn sẽ ăn thịt mình đến nơi 
Tống Tư Duệ nhìn những cuốn sách trên bàn, đúng là thứ hắn cần không sai. Xem ra cô cũng có điểm sử dụng được 
Hắn không gây khó dễ, yên lặng mà đọc 
Cô thấy hắn đang chuyên tâm, dường như không chú ý đến mình thì liền nảy ra 1 quyết định vô cùng táo bạo 
Cứ cách vài phút, lại di chuyển ra xa. Muốn dùng kế sách này để thoát khỏi đây 
Nhưng khi lặp lại động tác lần thứ 12 liền nghe thấy âm thanh như loài quỷ dữ truyền đến tai 
'' Bớt giở trò, đứng yên đó cho tôi'' 
Cố Giai Lệ cắn chặt môi dưới, chỉ dám yếu đuối nghe theo 
Nhưng hắn vẫn chưa hài lòng, đặt mạnh quyển sách trong tay xuống quay sang tặng cô 1 cái lườm sắc như dao 
'' Câm rồi sao'' 
Cô lắc đầu ... 
'' Nói'' - hắn lười biếng ra lệnh khiến cô nhất thời không biết nên làm gì 
Phải nói gì mới được đây? 
Càng nghĩ càng loạn, trong đầu Cố Giai Lệ lúc này rối như mớ bòng bong 
Hắn là ai? Đột nhiên xông vào rồi ra lệnh cho cô hệt như chủ nhân nơi này 
Có lẽ nào chính là Tống Tư Duệ mà mọi người mỗi khi nhắc đến thường kinh sợ ra mặt? 
Không thể nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/251288/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.