Nhìn Mộ Thừa Phong vì mình mà chắn đạn, trong lòng Diệp Tuệ cũng không có nửa tia dao động hay đau lòng.
Tên điên này suýt chút nữa đã cưỡng hiếp cô! Cô không phải người thích bị ngược, không có khả năng đau lòng vì hắn!
Mộ Thừa Phong toàn thân đều là máu, nằm dưới đất, ánh mắt nhìn về nơi xa xôi, hơi thở thoi thóp.
Hắn cười tự giễu, nước mắt lăn dài trên má, khẽ hỏi Diệp Tuệ:
"Tiểu Tuệ, tôi sắp không xong rồi, em có thể... hôn tôi một cái không? Giống như 18 năm trước, em hôn vào trán tôi một cách chân thành như vậy!"
Diệp Tuệ lạnh lùng nhìn người dưới đất, giọng nói không có nửa điểm chập chờn:
"Xin lỗi, em không thể!"
Ngoài Cố Trì ra, cô không thể hôn ai cả.
Nụ hôn đầu của cô là bị Cố Đình Bắc chiếm lấy trong ngày cưới, sau này, nụ hôn thứ hai, thứ ba, thứ tư, và vô số nụ hôn khác, ngoài Cố Trì ra, sẽ không có người nào khác được nếm thử.
Mộ Thừa Phong vốn nghĩ cô sẽ giúp hắn thực hiện nguyện vọng cuối cùng trước khi chết, không ngờ lại bị từ chối.
Khuôn mặt ánh lên nét bi thương, đôi mắt chậm rãi khép lại.
Cố Trì nhìn người con gái mình yêu không chút do dự cự tuyệt người đàn ông khác, dịu dàng trong mắt anh ngày càng nồng đậm, anh bước đến, xoa nhẹ lên đầu cô.
Đồng thời, lý trí mà cô cố gắng giữ vững, từ khoảng khắc Cố Trì bước đến xoa đầu, đã nhanh chóng biến mất.
Tác dụng của thuốc lúc này mới là mạnh nhất, Diệp Tuệ thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ngot-ngao-tong-tai-sung-lat-troi/1300033/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.