Những người còn lại đứng ngây ngốc ở đó, trong lòng bọn họ cảm thấy hơi áy náy, nhưng lòng áy náy nhanh chóng bị cảm xúc giận dữ lấn át.
Lỗi cũng không phải là do bọn họ đúng không? Ai bảo Cố Trì ức hiếp Diệp Tú Nhi trước?
Bọn họ chỉ muốn thay Diệp Tú Nhi xả giận.
Sau khi nghĩ như vậy, đám người liền tự cho là đúng, trong lòng không còn khúc mắc gì nữa, lại nhốn nháo cùng nhau đi an ủi Diệp Tú Nhi.
Không ai để ý, ở một góc khuất, Bạch Tử Hân đứng ở nơi đó, khoé môi nhẹ cong, tạo nên một nụ cười quỷ dị.
Đúng vậy, là cô ta báo cho kẻ bắt cóc biết rằng, Diệp Tuệ sẽ cùng bọn họ đi leo núi, còn nói cho hắn biết thời cơ thích hợp để hành động.
2 năm trước, Diệp Tuệ dám tính kế cô ta, để cho cô ta trần truồng cùng Diệp Kiến Nhân làm ra hành động xấu hổ kia ở trước mặt mọi người.
Cuối cùng, hôm nay cô ta đã báo được thù.
Diệp Tuệ, để tao xem, hôm nay mày sẽ gặp những chuyện gì.
Sắc mặt Bạch Tử Hân âm trầm, trong mắt loé lên tia âm ngoan xảo quyệt, cất bước rời đi.
...
Lúc này, ở một căn nhà hoang trên núi.
Diệp Tuệ mơ màng mở mắt, trước mắt cô là một không gian kín, ngoài bốn bức tường và cánh cửa ra, cô không thấy gì nữa.
Cô nhìn xuống bản thân mình, chân tay bị trói chặt vào ghế, miệng bị băng keo dán lại, cũng may là toàn thân không có tổn thương gì.
Đột nhiên cánh cửa được mở ra, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ngot-ngao-tong-tai-sung-lat-troi/1300029/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.