Lúc đi được nửa đường, Diệp Tuệ thể lực yếu nên hơi mỏi chân, bước đi cũng dần chậm lại, Cố Trì thấy cô như vậy, dứt khoát ngồi xổm xuống, ngỏ ý muốn cõng cô: 
"Tuệ Tuệ, trèo lên lưng anh đi!" 
Diệp Tuệ quả thật rất mệt, cô trực tiếp trèo lên lưng anh, để anh cõng mình. 
Diệp Tú Nhi đi ở bên cạnh, thấy cảnh tượng này, không hiểu sao có chút ngứa mắt, liền chen vào một câu: 
"Tiểu Tuệ, em có tay có chân, vẫn nên tự mình đi thì hơn, không nên dựa dẫm vào anh Cố Trì như vậy, anh ấy sẽ kiệt sức mất." 
Giọng nói tràn ngập sự đau lòng, Diệp Tuệ nghe thấy, không nhịn được nổi da gà một phen, cô âm dương quái khí trả lời: 
"Làm sao? Tôi dựa dẫm vào bạn trai tôi, làm cô không vui à? Không vui cũng phải cố mà nhịn, ai bảo cô không có một người bạn trai vừa tốt bụng lại tuấn tú như Cố Trì nhà tôi cơ chứ!" 
Diệp Tú Nhi nghe cô nói xong, đôi mắt đỏ lên, rưng rưng nước, trông đáng thương vô cùng, cô ta mở miệng, ấm ức nói: 
"Tiểu Tuệ, sao em lại trở nên chua ngoa như thế này? Chị chỉ lo lắng anh ấy sẽ mệt, cũng không có ý gì khác, sao em lại cảnh giác chị như thế?" 
Diệp Tuệ mệt mỏi, cô chỉ muốn nằm trên lưng anh ngủ một giấc, không muốn tiếp tục tranh luận với cô ta, uể oải đáp một câu: 
"Nhọc lòng chị phải lo lắng cho anh ấy rồi, yên tâm, thể lực của anh ấy rất tốt, đêm nào cũng hành hạ tôi đến chết đi sống lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ngot-ngao-tong-tai-sung-lat-troi/1300026/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.