Nhà Diệp gia cũng có thể tạm xem như là giới thượng lưu, vậy mà vì tiết kiệm một chút tiền, liền không cho Diệp Tuệ dùng bếp ga, phải dùng bếp củi để tiết kiệm tiền ga, sáng nào cô cũng phải chẻ một bó củi to đùng. Buổi tối, cô phải ngủ ở nhà kho, mùa hạ nóng nực đầy muỗi, mùa đông lạnh lẽo thấu xương. Không dừng lại ở đó, bọn họ còn xây một chuồng gia súc ở cạnh nhà kho, mua vài con lợn về rồi thả trong đó, giao cho Diệp Tuệ nuôi, nói rằng cô không thể ăn không ngồi rồi như thế được, phải làm gì đó để kiếm chút tiền.
Ngủ ở nhà kho, bên cạnh là chuồng gia súc, nửa đêm lợn kêu inh ỏi, mùi phân lợn thoang thoảng chóp mũi tra tấn cô suốt mấy năm liền.
Không có đêm nào là cô không bị tiếng kêu của đàn lợn đánh thức.
Suốt 7 năm cô hầu hạ gia đình đó, ngày qua ngày, từ lúc sương mù còn dày đặc cho đến tối muộn, cô không có lấy một phút nghỉ ngơi.
Năm cô 18 tuổi, cô vô tình phát hiện Diệp Uyển Nhi yêu sớm, Diệp Uyển Nhi lúc đó mới 11 tuổi, sợ cô sẽ mách mẹ nên cô ta liền chạy về nhà, cáo trạng với mẹ trước.
Cô ta nói với mẹ rằng, cô ta thấy Diệp Tuệ đang cặp bồ với một lão già bụng phệ, bà Diệp nghe thấy con gái cưng nói như thế, tức giận vô cùng, nhưng đồng thời, trong đầu bà ta nảy ra một ý nghĩ độc ác: Đem Diệp Tuệ bán vào quán bar làm gái để kiếm tiền, vừa hay có thể dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ngot-ngao-tong-tai-sung-lat-troi/1299980/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.