Trong căn phòng chủ đạo toàn một màu đen ,Lãnh Phong và Âu Ảnh Quân đang ngồi thong thả thưởng rượu, anh ngồi ở vị trí chính giữa bàn mặc trang phục cũng đen toàn tập quần âu đen đi kèm cũng là chiếc áo sơ mi đen được mở hẳn ba cúc áo trên làm lộ ra vùng ngực săn chắc, Mái tóc đỏ có vài sợi rủ xuống che đi đôi mắt phượng lạnh lùng tàn khốc, Âu Ảnh Quân chính là ngang tàn kêu ngạo lãnh khốc khiến ai nhìn vào đều phải khiếp sợ như vậy.. nhưng chỉ duy nhất một người luôn luôn không bao giờ kiêng dè trước anh.. 
[ Ảnh Quân nghe nói lão già bên MaCau trước khi bị tóm đã bán con gái cho cậu, cô ta thế nào? Cậu đã xử trí sao rồi] 
Lãnh Phong nhấp một hớp rượu rồi nhìn Âu Ảnh Quân hứng thú bắt chuyện.. 
[ Không tệ, mới mười bảy tuổi nhưng rất ngỗ nghịch.] 
Âu Ảnh Quân lắc lắc ly rượu trong tay nghĩ đến Vân Hi anh khẽ nhếch môi trả lời Lãnh Phong.. 
[ Khi không lại bỏ tiền ra mua về một đứa trẻ con chẳng biết là để làm gì, đừng có nói là cậu muốn cưới thêm vợ lẻ nha] 
[ Ý tưởng không tồi] 
Anh nhướng mày tán thưởng câu nói của Lãnh Phong anh nhấp một hớp rượu rồi nói tiếp 
[ Cô ta chính là một con thú hoang dã cần được thuần phục] 
[ Thật không? Âu Ảnh Quân cậu mà còn phải tốn công đi thuần phục một cô em nhỏ nhắn sao. Ở cả cái thành phố rộng lớn này có cô nào mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ngo-nghich-cua-au-anh-quan/2936809/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.