Về đến biệt thự đã hơn 2 giờ sáng, bước xuống xe cơn gió lạnh đầu tháng 10 thổi đến làm Vân Hi khẽ rùng mình cô xoa xoa hai bàn tay vào nhau để đỡ lạnh hơn..
[ Hắt xì...]
Vì bị nhiễm lạnh Vân Hi che miệng hắt hơi một cái
[ Thể lực kém cỏi]
Âu Ảnh Quân khinh bỉ nói rồi bỏ vào biệt thự ..
[ Chị hai nhanh vào trong thôi không khéo lại cảm lạnh thì khổ, ở đây không có người hầu để chăm sóc người đâu]
Lãnh Phong nhìn Vân Hi vui vẻ nói, anh chính là như vậy khi không trong công việc thì anh luôn hòa đồng vui vẻ, giống như con người có hai nhân cách vậy..
[ Tôi biết rồi]
Vân Hi lạnh nhạt trả lời rồi cùng Lãnh Phong vào trong.
[ Tại sao cô dám lên tiếng]
Âu Ảnh Quân ngồi trên sô pha trong phòng khách vừa thấy cô vào anh đã thờ ơ hỏi
[ Không được lên tiếng vậy anh mang tôi theo làm gì?]
[ Cô..]
Âu Ảnh Quân tức giận trừng mắt nhìn Vân Hi, chưa bao giờ có người phụ nữ nào dám trả lời chọc tức anh như vậy, cô là người đầu tiên.
[ Aizzz.. Ảnh Quân à chị hai nói đúng rồi đó.. rõ ràng là anh chủ động đưa chị ấy theo. Chẳng lẽ chỉ để làm bình hoa thôi sao. Vả lại lúc nãy chị ấy cũng đã giải quyết rất tốt. Rõ ràng là Lão ta cố ý giở trò muốn tăng giá. Nếu chị ấy không lên tiếng thì e là cậu đã dùng vũ lực để thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ngo-nghich-cua-au-anh-quan/2936801/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.