[ Hàng đâu?]
Vân Hi lạnh lùng nhìn Quách Sở cô là đang muốn đánh nhanh rút gọn không muốn nhiều lời.
[ Khẩu khí cũng được lắm. Nhưng bây giờ tôi không muốn giao nữa]
Quách Sở giao lại cặp táp cho tên đàn em phía sau rồi nhìn Vân Hi nham nhở nói..
[ Lí do?]
Vân Hi dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn Quách Sở giọng nói đã bắt đầu thiếu kiên nhẫn
[ Rõ ràng khi đưa ra điều kiện giao dịch đã nói rõ là thân tín hai bên cùng ra mặt. Giờ thì sao Âu Ảnh Quân lại sai tới một con đàn bà là ý gì đây]
Quách Sở nhìn Vân Hi khinh khỉnh nói..
[ Ra là vậy sao?]
Vân Hi cười nhạt rồi nhìn qua Mạc Dũ..
Mạc Dũ dường như đã hiểu ý cô, hắn nhếch môi rồi tiếp lời Vân Hi..
[ Vậy là Quách Sở anh đã lầm to rồi. Người đến nhận hàng đây chính là thân tín nhất của Lão Đại chúng tôi]
[ Thân tín của Âu Ảnh Quân chẳng phải là Lãnh Phong sao?]
Quách Sở cau mày nhìn Vân Hi rồi nhìn qua Mạc Dũ..
Mạc Dũ lại cười nham nhở rồi nói..
[ Đúng là Lãnh Phong là thân tín của Lão Đại nhưng người này còn thân hơn. Đích thân Âu Nhị Phu Nhân ra mặt nhận hàng còn chưa đủ nể mặt các người sao?]
Nghe Mạc Dũ nói xong Quách Sở liền nở một nụ cười gian tà rồi nói ...
[ Ra là Âu Nhị Phu Nhân.. đã nể mặt đã quá nể mặt rồi]
Nói xong anh giơ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ngo-nghich-cua-au-anh-quan/2936653/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.