Vân Hi thức dậy đã hơn 7 giờ sáng, cô vươn vai lăn qua lăn lại như nhớ ra điều gì đó không đúng, cảm thấy giường quá trống trải.. Rõ ràng tối qua Âu Ảnh Quân ngủ chung giường mà ,cô lòm còm ngồi dậy nhìn xung quanh..
[ Chịu dậy rồi sao.. Mau xuống nấu bữa sáng đi]
Âu Ảnh Quân ngồi trên sô pha đối diện giường ngủ nhàn nhã nói..
[ Chẳng phải có người làm rồi sao? Anh lại nổi cơn điên gì nữa vậy..]
Vân Hi nhìn anh cau có hỏi..
[ Tôi cho nghỉ một hôm rồi, hôm nay cô nấu]
[ Tôi không nấu, anh cho người ta nghỉ thì anh tự đi mà nấu]
Vân Hi cương quyết chối từ rồi bỏ vào phòng tắm..
Không chút quan tâm tới sắc mặt ai kia đã đầy vạch đen..
Sau 15 phút Vân Hi quay trở ra không thấy Âu Ảnh Quân đâu nữa cô cũng chẳng quan tâm, đi đến bàn trang điểm chải tóc cột kiểu đuôi ngựa ngay ngắn rồi mới xuống lầu, hôm nay cô mặt quần short ngắn và áo phông rộng thoải mái ..
Vừa xuống tới phòng bếp mùi thức ăn thơm lừng đã xộc vào cánh mũi khiến bụng cô cũng cồn cào lên vì đói..
Vân Hi tò mò đi vào bếp, Âu Ảnh Quân thân hình cao to trên người mang tập dề đang đứng ở vị trí bếp nấu, nét mặt nghiêm túc tuy vẫn phảng phất chút tia lạnh lùng nhưng chẳng thể chối cãi rằng trông anh lúc này thật sự rất quyến rũ khiến tim cô đập loạn cả lên..
[ Nhìn đủ chưa? Còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ngo-nghich-cua-au-anh-quan/2936627/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.