"Ngồi yên ngoan, anh đi ra ngoài một chút nha." Diệp Nhất Thành căn dặn.
Vu Bảo gật đầu, anh đưa cậu đến công ti rồi để cậu ngồi trên ghế còn anh đi ra ngoài một chút. Vu Bảo ngồi đợi anh, tay cầm thanh socola ăn ngoan ngoãn. Lúc này Sở Duy đi vào thấy Vu Bảo ngồi nên mỉm cười đi lại. Vu Bảo ngồi nhìn, cậu không sợ Sở Duy là do đã gặp mấy lần nên quen biết một chút
Sở Duy bắt chuyện với cậu, tuy là có gặp cậu nhưng chưa bao giờ cậu nói chuyện với mình cả, có lẽ ngoài Diệp Nhất Thành ra thì Vu Bảo không nói chuyện với ai. Sở Duy muốn một lần nói chuyện với cậu vì cậu đáng yêu nên muốn kết thân mà thôi. Sở Duy đi lại ngồi kế Vu Bảo.
"Diệp Nhất Thành đâu?" Sở Duy hỏi.
Vu Bảo nhìn Sở Duy. Lắc đầu.
"À anh tên Sở Duy, cứ gọi anh là Duy, em tên Vu Bảo đúng không? Anh có nghe Diệp Nhất Thành gọi mấy lần?" Sở Duy luyên thuyên nói.
Vu Bảo vẫn không trả lời. Sở Duy nói tiếp.
"Em ăn gì đó?" Anh ta muốn kết thân với cậu.
Vu Bảo cũng chẳng nói gì mà đưa cây socola còn lại cho Sở Duy, nếu là bình thường sẽ không cho nhưng cậu biết chồng mình còn rất nhiều nên cứ thoả mái.
Sở Duy nhận lấy thanh socola cười rồi nói chuyện tiếp.
"Có lẽ em chưa quen lắm với anh ha, không sao đâu anh là người tốt... Lại thân thiện nữa nên đừng sợ... À anh nói cái này cho em nghe.... Pla...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-it-noi/2986988/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.