Diệp Nhất Thành cúi người xuống hôn Vu Bảo, cậu hơi bất ngờ nhưng rồi cũng vụng về đáp trả, sự đáp trả của bé con làm anh điên cuồng hơn chiếm lấy môi cậu và muốn chiếm lấy Vu Bảo... Đang trong lúc cảm xúc dâng trào thì...
"Rầm... Rầm... Rầm... " Từ Phong đập cửa...
"DIỆP NHẤT THÀNH... MAU RA MỞ CỬA CHO ÔNG... MAU LÊN..."
Vu Bảo giật mình đẩy anh ra ra khỏi người rồi thở hổn hển. Diệp Nhất Thành tiếc nuối mặc đồ vào cho Vu Bảo rồi ra mở cửa cho Từ Phong.
"Chuyện gì?" Diệp Nhất Thành khó chịu ra mặt.
"Có gì đâu qua chơi thôi." Từ Phong nhận ra điều gì đó nên cười cho qua chuyện.
Diệp Nhất Thành lườm một cái rồi để Từ Phong và Hải Đăng đi vào.
"Trời đêm ở đây mát hay là đi dạo biển đi."
Từ Phong đưa ra ý kiến rồi cả bọn đi dạo biển. Đêm biển ở đây mát, đầy ánh đèn và có nhiều đồ ăn vặt anh đi mua cho Vu Bảo rất nhiều đồ ăn vặt. Đến dưới gốc dừa ngồi, anh thấy mặt Vu Bảo hơi buồn.
"Sao vậy bảo bối? Không vui sao?"
"Bảo Bảo nhớ nhà... Về đi chồng."
"Được... Em muốn về thì mai mình về."
"Dạ, Diệp Thành thương Bảo Bảo nhất."
" Ngoan." Nghe Vu Bảo nói lòng anh như mềm nhũn ra.
Đi chơi xong ai nấy về ngủ, sáng hôm sau cả bốn đến sân bay đi về. Vu Bảo và Hải Đăng đi lên máy bay trước còn anh và Từ Phong lo hành lý lên sau. Đột nhiên máy bay cất cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-it-noi/2986977/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.