Chương 4130:
Gần như sức lực toàn thân đều dựa vào trên người Nguyễn Kiến Định, mới có thể quang vinh xuống máy bay được.
Sau đó xuống được là đã tốt lắm rồi, đi lên phía trước không bao xa đã thấy đám người Tư Mộ Hàn chờ ở lối ra không xa.
Nhân viên y tế đi theo rất có năng lực phân biệt xông lên, để công tước Otto đã thoát lực lên cáng cứu thương, nhấc lên đi ra ngoài, đôi mắt Nguyễn Minh Tú đẫm lệ đứng tại chỗ, nước mắt ào ào tuôn rơi, bị Nguyễn Kiến Định sải bước đi đến kéo vào trong ngực.
Nguyễn Tri Hạ che mặt cười trộm, kéo Tư Mộ Hàn theo đuổi kịp nhân viên y tế đã đi xa, lôi kéo bàn tay thô ráp của công tước Otto.
“Ông ngoại, ông cảm thấy thế nào, vẫn là trong nhà tốt nhỉ” Lúc này mới ra ngoài không bao lâu, ông cụ đã gầy hốc hác, trên người còn có mùi máu tươi thoang thoảng như có như không, chỉ nhìn Tri Hạ nước mắt đã muốn rơi xuống, quá đau lòng.
“Tri Hạ của chúng ta đáng yêu như thế, đương nhiên ở trong nhà tốt, sau này trở về, ông ngoại sẽ không đi nữa, chuyên tâm ở nhà tu dưỡng thân thể, Tri Hạ có rảnh đưa Hướng Minh và Tinh Hòa đến ở với ông được không” Công tước Otto ráng gắng gượng nói xong câu đó, mí mắt đã rũ xuống, dáng vẻ ông ấy đã sắp chìm trong hôn mê.
Nguyễn Tri Hạ kiềm nén nước mắt gật đầu đồng ý, sau đó cảm thấy sức lực trên tay đã buông lỏng, cô trơ mắt nhìn bàn tay lớn vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/391235/chuong-4130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.