Chương 4102:
Nguyễn Kiến Định có vẻ mỏi mệt, nhìn mấy người đến đón mình ở trước mặt, gật đầu đi theo sau về phía trước.
“Ngài bảo chúng tôi đưa anh đến khách sạn gần đây, chuyện sau này đợi ngài nghỉ ngơi xong rồi, đương nhiên sẽ tìm người báo cho anh”
Sau khi lên xe, tài xế lái xe có hơi nơm nớp lo sợ nói, giọng nói còn hơi run rẩy.
“Đi trước đi” Day lông mày, Nguyễn Kiến Định không tính toán mấy chuyện này với người này, lúc đến A Sâm đã nói rất rõ ràng với anh, có chút chuyện anh không thể quá gấp gáp, dù sao người cũng đã đến rồi, chậm rãi tính toán là được!
Tài xế vừa nghe anh ấy nói thế thì thở phào, trên mặt có ý cười, động tác lưu loát lái xe đi, Trong xe vô cùng yên lặng, Nguyễn Kiến Định nhắm mắt nghỉ ngơi một đường, đợi sau khi xe dừng lại mới đột nhiên mở trừng mắt ra.
Nhìn thấy khách sạn quen thuộc bên ngoài khiến anh ấy phát run đó, vô ý thức xoa ngón tay mình, ngơ một lúc mới xuống.
“Phòng vẫn là phòng anh ở lúc trước, ngài nói để anh nghỉ ngơi cho tốt trước, có chuyện gì thì có thể gọi điện thoại” Tài xế không có ý xuống xe, xoay người đưa một tấm danh thiếp bằng hai tay cho Nguyễn Kiến Định, vô cùng cẩn thận n‹ “Tôi biết rồi, thay tôi chào hỏi ông ngoại” Nguyễn Kiến Định mang cái vali nhỏ của mình bước từ trên xe xuống, đứng trước cửa khách sạn một lúc, đợi xe đi một lúc rồi mới sải bước đi vào không hoảng loạn.
Tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/391207/chuong-4102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.