“Kiến Định, là anh à?” Lúc này, đột nhiên gõ cửa làm cái gì? Chẳng lẽ lại là đổi ý, muốn…
Vừa mới trải qua những chuyện kia, lúc này suy nghĩ của Nguyễn Minh Tú căn bản không dừng được, tự mình nghĩ lung tung, tự làm cho mình đỏ mặt.
“Đưa quần áo cho em, mở cửa ra một chút anh sẽ đưa cho em!” Lúc Nguyễn Minh Tú mới bước vào, Nguyễn Kiến Định đã nghĩ đến vấn đề này, rõ ràng chạy tới cửa, tay giơ lên nhiều lần ngập ngừng chập hồi cũng không có đập xuống, cuối cùng chịu đựng một tia rung động trong lòng, một mình lặng lẽ chạy tới trong phòng của cô ấy, lựa lựa chọn chọn một hồi, mới tìm được một bộ quần áo còn tính là tương đối hợp ánh mắt của anh đưa tới.
Đứng trong phòng tắm, Nguyễn Minh Tú nhíu lông mày, đỏ mặt đi qua, thận trọng mở ra một khe cửa, cơ thể giấu đằng sau cánh cửa, nhô ra một cái đầu cùng một cái tay hướng về phía hắn toét miệng cười vui vẻ. Từ trong phòng tắm vươn ra đôi tay trắng nõn mịn màng, ở dưới ánh đèn giống như là hiện ra một tâng dầu trơn như là bạch ngọc, Nguyễn Kiến Định biết toàn thân trên dưới của cô đều rất trắng nhưng không nghĩ tới cô gái nhỏ vừa mới tắm rửa sạch sẽ, bộ dáng trong trắng lộ hồng sẽ dụ hoặc lòng người đến như thế.
Chờ trên tay quân áo bị lấy đi, cửa bị đóng lại một đoạn thời gian rất dài về sau, Nguyễn Kiến Định mới miễn cưỡng lấy lại tinh thân, ho nhẹ một tiếng che giấu chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/391128/chuong-4023.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.