“Năm ấy Abel chỉ mới mười hai, mười ba tuổi gì đấy, Khi ấy ông vẫn còn là một công tử ăn chơi, tuy rằng đã có Yelis và mẹ của con bé, nhưng mấy mẹ con khi ấy không ở chung với ông, ông lại chẳng hề là một kẻ biết điều tự chủ, luôn nghĩ thầm về thế gian ồn ã. Trong nhà ngoại trừ quản gia, thì cũng chỉ còn mấy người phụ nữ và con trẻ. Năm ấy, ông chạm mặt với một người phụ nữ, cực kỳ giống với mẹ của Yelis, khi ấy ông bị quỷ sai ma ám lại đem người phụ nữ đó về, còn bởi thế mà đuổi hết mấy người phụ nữ trong nhà. Sau khi làm quen thân với mấy đứa nhỏ, cô ấy được chính thức vào nhà chung sống.”
Trong mắt Công tước Otto đong đầy nỗi hoài niệm và cả áy náy, khi kể chuyện thậm chí có phần đứt quãng, vừa nhớ lại vừa nói.
“Những ngày sau đó thật sự rất bình thường, ông giống như một người chồng bình thường, mỗi ngày đều về nhà đúng giờ. Mỗi khi về nhà nhìn thấy cô ấy lòng ông rất vui vẻ, nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, ông nhanh chóng ngán ngẩm lối sống bình dị ấy.
Ông cứ như con ong con bướm, lại lần nữa bay ra ngoài, thêm lân nữa quen biết những người phụ nữ khác. Cô ấy cũng dần bị ông quên lãng, ném ra sau đầu.”
“Nhưng Abel giống hệt như con chuột sống dưới cống ngầm vậy, thế mà mà lại có ý đồ với chính người phụ nữ của bố mình. Ngày ấy ông về sớm, hơn ba giờ đã quay vê nhà rồi, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/391104/chuong-3999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.