“Ngài cứ nói đi, đừng ngại.” Ông ta không muốn cùng Abel ở chỗ này lãng phí thời gian, có thời gian ông ta càng muốn cùng Vũ Nguyên Hải ở bên nhau hơn.
“Không phải chuyện gì khó cả. Tôi không cần ông giẫãm vào vũng bùn của Tập đoàn Húc Nhật. Ông nên biết Nguyễn Kiến Định, cậu ta đang dẫn người đến điều tra tôi. Ông chỉ cần ngăn cậu ta lại và để cậu ta quay trở lại là được, vĩnh viễn không được xuất hiện ở nơi này.”
Ánh mắt của Abel trong nháy mắt hung ác khiến người ta không dám nhìn thẳng vào ông ta. Một lúc sau, ông ta nói tiếp: “Tôi không quan tâm ông dùng cách gì đuổi cậu ta đi, là sống hay chết, dù sao tôi cũng không quan tâm, chỉ cần ông trong vòng một tuân đem những người cậu ta mang theo dọn sạch thành phố này là được, tôi lập tức thả ông cùng người mà ông cất giấu kia rời đi.”
Những gì Nguyễn Kiến Định nói lần trước luôn mang đến cho ông ta một linh cảm không tốt, trong lòng như bị bịt kín một tâng bóng ma.
Mấy ngày nay đều khiến ông ta đứng ngồi không yên, hầu như không có cách nào để nghỉ ngơi tốt. Nếu không trừ khử được người này, lòng ông ta vĩnh viễn sẽ không yên ổn.
“Nguyễn Kiến Định không phải là người dễ đối phó. Abel, ngài phải biết rằng không chỉ có gia tộc Otto đứng sau lưng anh ta, mà còn có cả tập đoàn Húc Nhật mà Tư Mộ Hàn đã thu gọn vào trong túi. Nếu ngài để tôi một mình đi theo anh ta, thậm chí còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/391085/chuong-3980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.