“Abel! Ông đừng có khinh người quá đáng!” Nguyễn Kiến Định vỗ bàn đứng dậy, trên cổ nổi gân xanh, hồng hộc thở hổn hển. Trước đây anh vẫn luôn cho rằng người đứng sau những chuyện này chính là Yaren nhưng sau khi điều tra lâu như vậy vẫn chưa tra ra là ai nhúng tay vào. Bây giờ Abel đột nhiên nói với anh rằng tất cả mọi chuyện đều do ông ta vạch ra, Nguyễn Kiến Định làm sao có thể chịu đựng được đây?
“Nếu như cậu một mực không buông tha như thế, trò hay còn đang đợi ở đằng sau, cậu biết Nguyễn Minh Tú không?” Abel mỉm cười nhìn xem Nguyễn Kiến Định, trong tay ước lượng lấy một thanh ngọc thạch đẹp đế không có gì sánh được, nhìn anh rồi nói tiếp.
“Người a, một khi có chỗ dễ bị uy hiếp liền trở nên rất yếu đuối, cậu nói nếu khuôn mặt nhỏ xinh xắn kia của Nguyễn Minh Tú không còn nữa, cô ấy có khóc không?”
Ở đây cùng ông ta cãi lộn hoàn toàn là chuyện không có ý nghĩa, Nguyễn Kiến Định cắn răng nhìn chòng chọc vào ông †a, nhìn một đoạn thời gian rất dài mới đột nhiên buông lỏng xuống. Hừ lạnh một tiếng.
“Tôi đúng thật là có thứ để bị ông uy hiếp nhưng ông thì không có sao!”
Buông xuống câu nói này, Nguyễn Kiến Định đẩy cửa ra cũng không quay đầu lại lập tức rời đi cái địa phương quỷ quái này, để lại một mình Abel cau mày không nghĩ ra rốt cuộc là anh có ý gì.
Nguyễn Kiến Định đi ra ngoài, người dẫn anh ấy đi ra vẫn là anh chàng trẻ tuổi đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/391067/chuong-3961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.