Chịu đựng cơn đau trên trán, cô ta ngồi dậy từ trên giường, vươn tay đến chiếc bàn đầu giường, cầm chặt cái gương rồi giơ tay lên.
Người phụ nữ trong gương được quấn một chiếc bằng dày màu trắng trên đầu, sắc mặt tái nhợt, đôi môi gần như mất đi sắc đỏ ban đầu, trên má gần mắt và thái dương có một số vết thương nhỏ, tổng thể khiến cô ta như bị thương khá nặng.
Cô ta vươn tay, cẩn thận sờ lên vết thương nơi khóe mắt, giống như bị thủy tinh làm xước, nhưng may mắn là không quá lớn, nếu lớn hơn một chút có lẽ sẽ để lại sẹo, vậy thì hành động này quả thật là không đáng có!
Khi cô ta đang quan sát, Nguyễn Văn Minh trực tiếp đẩy cửa đi vào, sắc mặt khá khó coi, cả người toát ra khí thế bạo ngược, vẻ mặt bình tĩnh, đôi mắt vốn trong veo nay lại trở nên u ám.
Nguyễn Mộc Trà bị ông ta làm cho sửng sốt, cô ta hét lên rồi đập mạnh chiếc gương trong tay, may mà bàn tay của cô ta rất sắc bén, khi ném nó ra, cô ta đã nhìn rõ người đó nên đã thu tay lại một chút, nên những mảnh vỡ đập vơi một nơi cách giày của Nguyễn Văn Minh tầm mười cm.
“Cộp.” Một âm thanh giòn tan phát ra và chiếc gương vỡ thành nhiều mảnh.
“Sao, vừa rồi diễn còn chưa đủ, còn phải tới chỗ bố diễn nữa sao? Tuy rằng bố rất muốn tìm cho con cơ hội thật tốt để con có thể kết hôn với Nguyễn Kiến Định, nhưng nếu con không làm được thì bố cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/391045/chuong-3939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.