“Lần này trở về đây có chuyện gì không, nếu không có chuyện gì để nói thì nhanh chóng trở về đi.” Công tước Otto nói xong, một lần nữa cúi đầu, trong mắt có tia cảm xúc chợt lóe lên, trước kia không muốn rời Châu Âu ông ta còn muốn xem đứa con này muốn làm gì, nhưng sau lần trở về này ông ta phát hiện, bản thân mình đã không thể nhìn thấu được người trước mắt này rốt cục đang suy nghĩ cái gì, càng không phải là chuyện tốt.
“Chẳng qua là trở về xem bố thế nào mà thôi, bố làm gì mà phải xúc động thế, có cơ hội con còn muốn gặp con của Bích ngọc xem rốt cục là cái dạng người gì, hy vọng đến lúc đấy bố không để ý, nói như thế nào đi chăng nữa con cũng là cậu của bọn chúng.”
Lời vừa nói xong, Yaren đứng lên hơi cúi người, vâng lời rời khỏi phòng làm việc, sau khi cánh cửa đóng lại, toàn bộ biểu cảm trên gương mặt biến mất, chỉ còn lại sự khinh thường cùng lạnh lùng tràn đầy, được bảo vệ tốt như vậy, Nguyễn Kiến Định có thể làm lên cái tiền đồ gì được cơ chứ!
Hai tay đút ở túi quần, vẻ mặt Yaren bình tĩnh đi ra nhà chính, đang muốn quay về phòng trước kia để nghỉ ngơi một chút, lông mày đột nhiên nhíu lại. Phía bên trái chính là ngôi biệt thự mà anh từng ở, xem ra vẫn có người ở đó.
Người có thể ở lại đây không cần nghĩ cũng biết chỉ có thể là con của Nguyễn Bích Ngọc, là một đứa con gái, khẳng định chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/390980/chuong-3874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.