Đẩy cửa đi vào trong phòng đọc sách, động tác Nguyễn Kiến Định thuần thục ngồi lên trên ghế. Sau khi bảo người làm rót nước, anh nói thẳng: “Trước đây, ông ngoại có ý định giao gia tộc Otto cho tôi, nhưng chắc chắn trong gia tộc sẽ có người không đồng ý.”
“Tôi cần cậu ở phía sau giúp tôi. Phần tài sản trước đây ông ngoại định giao cho Tri Hạ, tôi đã chuẩn bị để giao toàn bộ cho cậu, bao gồm cả những thứ sau này cho Hướng Minh và Tinh Hòa.”
Điều mà lời này muốn thể hiện không hề ít. Tư Mộ Hàn vô thức muốn từ chối. Thứ mà Công tước Otto cho Tri Hạ và bọn trẻ chỉ có nhiều chứ không có ít. Nếu như toàn bộ chuyển giao dưới tên anh, anh nhận mà cảm thấy hổ thẹn. Thứ không phải do tự tay mình làm ra, anh không thể lấy.
“Anh cả, chuyện này ông ngoại có biết không? Phần của Tinh Hòa và Hướng Minh, tạm thời tôi có thể giúp xử lý, nhưng là cho tôi…”
“Cậu nghe tôi nói xong trước đã. Tôi còn có lời chưa nói, cậu vội vàng như vậy làm gì?” Nhẹ vỗ lên vai Tư Mộ Hàn, Nguyễn Kiến Định ra ý bảo anh bình tĩnh, sau đó mới tiếp tục nói: “Tuy nói là cho cậu, nhưng trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí. Những thứ này cũng không phải là cho không. Tôi cần cậu cho tôi thời gian, thời gian hết, cậu trả lại toàn bộ thứ tôi cho cậu cho tôi, phần còn lại là tự cậu kiếm được, đương nhiên là của cậu rồi. Đến lúc đó, có thể có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/390937/chuong-3831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.