Nguyễn Tri Hạ gần như không phải chịu khổ chút nào, đứa bé đã được y tá ôm đi tắm rửa, cuối cùng Nguyễn Tri Hạ ngủ say được đẩy từ trong phòng phẫu thuật ra ngoài, những người vốn trông coi ở ngoài cửa cũng đã sớm đi xem đứa bé, chỉ có mình Tư Mộ Hàn vẫn luôn trông coi không rời một tấc.
Sau khi đưa cô gái nhỏ trở về phòng bệnh, hốc mắt của anh vẫn còn đỏ, người phụ nữ anh yêu nhất, vì thay anh dựng dục đời sau, mà nằm trên bàn phẫu thuật.
Lúc sinh Hướng Minh thì bên cạnh cũng chỉ có hai người là anh trai và Lê Quốc Nam, trong khoảng thời gian đó anh không có mặt, rốt cuộc cô gái nhỏ như cô đã phải chịu bao nhiêu cực khổ mới có thể thành công sinh được Hướng Minh, còn nuôi đến lớn như vậy?
Chỉ ngẫm lại thôi anh cũng đau lòng đến muốn tự đâm mình hai đao.
Có lẽ là ở trong bụng của mẹ rất thoải mái, lúc bác sĩ và y tá ôm đứa bé ra nó vẫn còn cuộn mình lại, yên ổn nhắm cả hai mắt, như có như không chẹp chẹp miệng một chút, ngủ ngon lành, cũng không khóc một tiếng nào.
Sau khi Tư Mộ Hàn thu xếp cho Nguyễn Tri Hạ xong, Nguyễn Kiến Định và công tước Otto mới mang đứa trẻ trở lại.
Đứa trẻ vừa mới sinh ra bình thường đều sẽ đỏ rực như vậy, trông rất khó coi, trước kia lúc Hướng Minh vừa ra đời, nhìn thoáng qua cũng giống như một ông cụ non màu đỏ. Cũng vì vậy mà bị Nguyễn Tri Hạ ghét bỏ một khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/390879/chuong-3773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.