“Ba, con biết lỗi rồi, lần sau con nhất định sẽ nhường nhịn mẹ!”
“Nếu biết sai thì đi xin lỗi mẹ đi, về sau phải nhớ đấy.”
Tư Mộ Hàn cười cợt nhìn Nguyễn Tri Hạ, trong mắt tràn đầy vui vẻ lại nói tiếp: “Trong nhà mình, mẹ là lớn nhất, lời mẹ nói luôn đúng, mẹ làm việc gì cũng đều đúng, biết chưa!”
Trêu đùa đứa nhỏ không chút nương tay xong, Tư Mộ Hàn cười tủm tỉm nhìn xem thành quả sau mười phút thuyết giáo của mình, trả người lại vào trong ngực Nguyễn Tri Hạ. Thậm chí anh còn giương cằm lên với cô, điệu bộ cao ngạo chờ khen ngợi.
“Mẹ, chọn socola thì tốt hơn, con nghe theo mẹ.” Nguyễn Tri Hạ ngồi một bên xem kịch hay, bị bản lĩnh lừa gạt trẻ con của Tư Mộ Hàn làm cho sửng sốt, đến cô kém chút nữa cũng tin là thật, huống hồ chi đứa nhỏ chỉ mới năm tuổi. Nguyễn Tri Hạ dở khóc dở cười trừng Tư Mộ Hàn, gượng gạo nhẹ gật đầu: “Vậy chúng ta xem tiếp những thứ khác đi.”
Nói xong liền nắm tay nhỏ của Nguyễn Hướng Minh đi đến bên giường, nửa đường hai người còn vừa kề tai nói nhỏ vừa liếc nhìn anh, điệu bộ lén lén lút lút không giống như đang khen ngợi.
Sau khi đến gặp Nguyễn Tri Hạ xong, rạng sáng ngày thứ hai, Tư Mộ Hàn đã cùng Nguyễn Kiến Định đi ngục giam.
Thủ tục thăm tù khá phức tạp, cộng thêm Dương Minh Hạo là tội phạm được đặc biệt chú ý, nên hai người họ đi từ sáng sớm, chờ nửa giờ mới được vào gặp.
Dương Minh Hạo đã hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/390776/chuong-3670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.