“Nếu như em đã không thể chờ đợi mà muốn gả cho anh như thế, vậy anh sẽ cố gắng hoàn thành thủ tục động phòng trước vậy!” Nói xong anh cười ha hả ném cô lên chiếc giường mềm mại.
Nguyễn Tri Hạ bị vứt xuống chăn, bởi vì giường vừa mềm lại vừa đàn hồi thế nên còn nảy người lên mấy cái. Sau đó bị Tư Mộ Hàn chồm người đè lên chặn lại, phần lưng cô mới dán sát xuống giường. Tiếp đó động tác trên tay anh liên tục hạ xuống, cô có cảm giác bản thân mình như đang nằm mộng, sững sờ nhìn Tư Mộ Hàn, chậm chạp không biết nên nói cái gì.
“Sao thế, không thoải mái sao em?” Trong phòng không có người thứ hai, Hướng Minh đã bị đưa về phòng dỗ ngủ, hiếm lắm mới được tận hưởng giây phút thế giới chỉ có hai người, Tư Mộ Hàn khó tránh khỏi có chút kích động, lực tay ôm cô hơi lớn.
“Không sao đâu anh. Chẳng qua là em không nghĩ tới, Mộ Hàn anh vẫn còn loại ham muốn này.” Ngoài miệng nói một đằng sau lại làm một nẻo, rõ ràng anh nói sẽ sang phòng bên cạnh, thế mà lại dám trắng trợn vào thẳng phòng cô, hôn lễ không muốn tổ chức, thế mà bây giờ còn muốn động phòng!
“Được rồi, anh sai rồi!” Thua dưới con mắt của Nguyễn Tri Hạ, Tư Mộ Hàn ôm lấy cô trở mình, sợ cô nằm dưới bị mình đè không thoải mái, cẩn thận từng li từng tí đặt cô nằm nhoài trên người chính mình, bảo: “Vậy Thi Thi nhà chúng ta muốn cử hành hôn lễ khi nào, thời gian một tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/390767/chuong-3661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.