“Dì à, bác sĩ đề nghị ở lại nửa tháng để quan sát, tác dụng phụ của thuốc vẫn chưa hết.” Không thể đi như vậy được, người Nguyễn Tri Hạ khó khăn lắm mới cứu về được, nếu như xuất viện lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, anh sẽ hối hận cả đời mất.
“Tôi có thể đưa bác sĩ đến nhà, có thể mời bác sĩ ở cả bệnh viện này đến nhà họ Lê, chuyện nhà tôi không cần Chủ tịch Hàn phải lo lắng!” Vừa nghe thấy tiếng của Tư Mộ Hàn, mẹ Lê Quốc Nam vô thức phản bác, vẻ mặt tức giận quay ra nhìn anh.
“Tôi có thể không tính toán những chuyện xảy ra trước kia, thế nhưng lần này, cho dù thế nào tôi cũng không để Quốc Nam ở bên cạnh các người được! Bao nhiêu năm rồi, đều như vậy, Quốc Nam đi theo sau các người phải chịu bao nhiêu khổ sở, đến bây giờ, các người còn muốn nó thế nào nữa!”
Mẹ Lê Quốc Nam nhất thời không khống chế được cảm xúc của mình, quát lên với Tư Mộ Hàn không chút lưu tình, biểu cảm bà ấy dữ tợn, cả mặt đầy nước mắt, cả người toát ra vẻ thù địch, Nguyễn Hướng Minh vô thức lùi về sau hai bước, trốn sau Tư Mộ Hàn, thậm chí còn không dám hít thở.
“Bác sĩ chỉ đề nghị như vậy thôi, nếu như dì khăng khăng như vậy, cháu cũng không ngăn cản.” Anh không có lòng tốt với Lê Quốc Nam, Tư Mộ Hàn giơ tay kéo nhẹ Nguyễn Hướng Minh đang trốn sau lưng mình ra, xoa nhẹ đầu, an ủi cậu bé, liếc mắt nhìn Lê Quốc Nam đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/390726/chuong-3620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.