“Đúng là không phải chuyện của tôi, thế nhưng anh có thể đoán xem, Vũ Nguyên Hải sẽ cảm thấy tự do của anh ta quan trọng hơn hay thuốc giải quan trọng hơn, anh nói xem nếu như tôi đồng ý giúp anh ta thoát khỏi anh, tỷ lệ tôi nhận được thuốc giải là bao nhiều.”
Từ đầu thái độ của Ôn Hàng Dương với Vũ Nguyên Hải đã có vấn đề, Tư Mộ Hàn đã phát giác được, người đàn ông này quá hiểu Vũ Nguyên Hải, giống như Vũ Nguyên Hải được tạo ra dựa trên sở thích của anh ta, lúc đầu anh cũng không nghĩ được rốt cuộc hai người có quan hệ gì.
Chỉ khi phân tích kĩ càng một chút, mới phát hiện ra chuyện này có gì không đúng, dựa vào dấu vết để lại, mới đưa ra kết luận này.
“Ồ, tôi đã nhìn sai rồi, quả nhiên anh Hàn không hổ là Chủ tịch, chuyện thuốc giải tôi sẽ giúp anh giải quyết, bây giờ mời anh rời khỏi phòng tôi.” Sau một hồi im lặng, Ôn Hàng Dương đen mặt, nghiến răng, nở một nụ cười.
Nếu như hai bên đã muốn chiến đấu đến cùng, anh ta cũng không có ham muốn xem kịch nữa. Mặt Ôn Hàng Dương không biểu cảm, bắt đầu đuổi người, đợi Nguyễn Kiến Định đẩy Tư Mộ Hàn ra khỏi phòng, mới đột nhiên yếu ớt lên tiếng: “À đúng rồi, có thời gian thì đưa Nguyên Hải đến phòng tôi, dù sao sớm lấy được thuốc giải, tôi có thể sớm trở về để nạp thêm vợ.”
Mấy chữ cuối cùng, anh ta nghiến răng, mang theo ác ý. Tư Mộ Hàn nhếch môi, không hề quan tâm, chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/390720/chuong-3614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.