Thư phòng vốn lộn xộn bây giờ đã được dọn dẹp sạch sẽ. Vẫn là dáng vẻ ban đầu, thậm chí ngay cả đồ trên bàn cũng không hề ít đi, được đặt ngay ngắn ở bên trên. Nếu dưới mặt đất ở chỗ bàn đọc sách không có một vết mực lờ mờ, e là ông ta sẽ không cho rằng hôm qua nơi này lộn xộn tới mức chỉ có cái sô pha ở bên cạnh là có thể đặt chân lên.
Ông đút hai tay vào trong túi đứng bên cạnh cửa sổ nhìn chiếc đu quay ở phía xa. Tâm trạng của ông đã trở nên tốt hơn rất nhiều. Ông ta mua rất nhiều nhà, tất cả đều do người khác đứng tên, chỉ có căn nhà này là không. Tuy để người khác đứng tên nhà ở của mình thì đúng là hơi kì lạ, nhưng nhưng ông ta cũng không có sự lựa chọn nào khác. Mấy năm nay, chuyện có thể được coi là sai lầm của ông ta hẳn chỉ là chuyện mua nhà thôi.
Ông ta đứng ở trước cửa sổ suy nghĩ rất lâu, suy nghĩ rất nhiều chuyện. Thật ra bây giờ trí nhớ của ông ta đã hơi mơ hồ, không còn nhớ rõ chuyện mình hại nhà họ Nguyễn năm đó. Nhưng những năm nay ông ta đã làm rất nhiều chuyện, rất nhiều chuyện mà hai mươi mấy năm trước ông ta cũng không dám tưởng tượng ra.
Ông ta vốn muốn làm một người quan tốt, cố gắng che chở nhân dân một phương, tại sao cuối cùng ông ta lại rơi vào tình trạng này…
Chuyện xấu đã làm rồi, có suy nghĩ thì cũng chẳng để làm gì. Dương Minh Hạo khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/390651/chuong-3545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.