“Đương nhiên không chỉ vậy.” Sắc mặt Cố Tri Dân nghiêm túc.
Hô hấp của Thẩm Lệ cũng nhẹ hơn, Cố Tri Dân muốn thẳng thắn với cô sao?
Hẳn không phải lý do gì cô không muốn nghe thấy đi?
Vài giây sau, Cố Tri Dân mới chậm rãi nói: “Thực ra, anh hoài nghi Kha Trật.”
“Anh ta…anh ta không phải theo anh rất nhiều năm sao? Sao vậy? Anh ta phản bội anh?” Thẩm Lệ biết Kha Trật ở bên cạnh Cố Tri Dân nhiều năm, Cố Tri Dân cũng luôn rất tin tưởng Kha Trật.
Nếu là vì phòng Kha Trật, vậy Cố Tri Dân bỗng nhiên đổi mật khẩu điện thoại cũng là hợp lý.
Chính vì Kha Trật ở bên Cố Tri Dân rất nhiều năm, cho nên Kha Trật cực kỳ hiểu chuyện của Cố Tri Dân và Thẩm Lệ, nếu anh ta muốn dùng điện thoại của Cố Tri Dân làm chuyện gì đó, thân phận của anh ta là tiện lợi nhất.
Cố Tri Dân: “Chỉ là hoài nghi.”
Người như Cố Tri Dân, lúc nói chuyện, số chữ càng ít, càng thêm nghiêm túc.
Thẩm Lệ đã tin lời của anh rồi.
Cố Tri Dân nói “hoài nghi”, vậy nhất định chính là đã có chứng cứ.
“Anh cũng đừng quá buồn bã, Kha Trật có lẽ cũng có nỗi khổ của mình, em cảm thấy bản tính của anh ta cũng không xấu.” Quan hệ của Thẩm Lệ và Cố Tri Dân thân cận, dẫn đến cô cũng tiếp xúc khá nhiều với Kha Trật, cũng có hiểu biết nhất định đối với anh ta.
Cố Tri Dân gật đầu: “Không phải em muốn gọi điện cho Tri Hạ sao? Mau đi gọi đi, gọi xong quay lại cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/390035/chuong-2830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.