“Ừm, đang định gọi điện thoại cho anh, hỏi xem buổi tối anh có về nhà ăn cơm không?” Lúc trưa nói chuyện điện thoại cùng Tư Mộ Hàn, có vẻ như anh rất bận rộn, tưởng rằng buổi tối anh sẽ không trở về ăn cơ.
“Nếu không về ăn cơm anh sẽ tự mình gọi điện thoại nói cho em.” Giọng nói của Tư Mộ Hàn không nhanh không chậm: “Một chút chuyện nhỏ này, không cần em phải chủ động hỏi.”
Không biết có phải Nguyễn Tri Hạ bị ảo giác hay không, nhưng cô cảm thấy trong lời nói này của Tư Mộ Hàn có hàm ý gì đó.
Cô ngẩng đầu nhìn Tư Mộ Hàn, Tư Mộ Hàn ôm bả vai cô đi vào trong: “Chuyện của Đình Tây không khó xử lý, sau khi giải quyết xong thì anh trở về Tư thị, Tư thị có rất nhiều vấn đề, hàng ngàn việc cần chỉnh lý, có thể khắc phục thì cũng phải khắc phục.”
Anh đột nhiên thay đổi chủ để sang chuyện của Tư thị, khiến cho Nguyễn Tri Hạ cảm giác như vừa rồi là tự cô đã suy nghĩ quá nhiều.
“Chuyện này cũng không vội vàng được, từ từ thôi.” Trước đó Tư thị phóng túng một thời gian, mặc dù có rất nhiều người tài vẫn có thể duy trì hoạt động kinh doanh bình thường, nhưng cũng có nhiều vấn đề còn sót lại cũng là chuyện bình thường.
Tư Mộ Hàn lườm cô một cái: “Tri Dân hôm nay còn yêu cầu một việc, cậu ta nói để em tự mình soạn lại ‘Thành phố bị mất’.”
“À.” Nguyễn Tri Hạ đáp lại một tiếng.
Tư Mộ Hàn lại nói: “Anh muốn bắt đầu từ ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/389536/chuong-2328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.