Lúc Tư Nguyễn nói,sắc mặt cô bé vẫn có hơi căng thẳng.
Tư Mộ Hàn bình tĩnh hỏi: “ Vậy thì tại sao?”
Tư Nguyễn hậm hực nói: “ Tại bạn ấy đáng ghét.”
“ Ồ?” Tư Mộ Hàn bình tĩnh quay qua nhìn Tư Nguyễn: “ Vậy nếu như có người cảm thấy con đáng ghét,cũng được ra tay đánh con sao?’
Tư Nguyễn khựng người, sau đó bé bĩu môi nói: “ Bạn ấy nói mẹ….”
Ánh mắt Tư Mộ Hàn trầm xuống: “ Bạn ấy nói gì mẹ?”
Tư Nguyễn bĩu môi, gương mặt nhỏ bé có hơi bướng bĩnh, bé không nói gì cả.
Tư Mộ Hàn chằm chặp nhìn bé một hồi, sau đó cúi người xuống bế cô bé lên.
Tư Nguyễn có hơi ngạc nhiên nhìn Tư Mộ Hàn
Tư Mộ Hàn đưa tay vuốt ve tóc mái của Tư Nguyễn và khẽ nói: “ Có phải ba đã sắp xếp vệ sĩ cho con rồi không?”
Tư Nguyễn: “ Hả?”
Tư Mộ Hàn nhìn vào mắt bé, sắc mặt rất nghiêm túc: “ Hạ Hạ, con phải nhớ kỹ, nếu không phải là chuyện vạn bất đắc dĩ thì không được tự mình ra tay, điều đó có nghĩa là con có thể sẽ bị thương, nhớ,vĩnh viễn không được tự đặt mình vào nguy hiểm biết không.”
Tư Nguyễn nghiêng nghiêng đầu, cô bé không hiểu.
Tư Mộ Hàn không mong cô bé hiểu, anh chỉ nói: “ Có chuyện gì thì tìm vệ sĩ xử lý là được.”
Tư Nguyễn nói: “ Chú vệ sĩ không xử lí được thì sao?”
Tư Mộ Hàn nhìn cô bé với không chút biểu cảm nào trên mặt, trên mặt chỉ thiếu dòng chữ ‘ Không phải ba đã tới rồi sao”
Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/389309/chuong-2100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.